Tuesday, 1 January 2008

42 Ngày Hiền Mẫu




Đi đâu mà bỏ mẹ già
Gối nghiêng ai sửa, chén trà ai dâng?





Lịch sử Ngày Hiền Mẫu tại Hoa kỳ

Ngày 14/5/1914 Tổng thống Woodrow Wilson ký sắc lệnh công nhận Chủ nhật thứ hai trong tháng 5 là Ngày Hiền Mẫu hay Ngày Lễ Mẹ (Mother’s Day) để vinh danh các bà Mẹ còn sống cũng như đã qua đời. Kể từ đó Ngày Hiền Mẫu mang tính chất quốc tế, nó được tổ chức trên 152 quốc gia.

Cô Anna Jarvis được coi như người Mẹ của Ngày Hiền Mẫu. Lạ lùng thay người có công đầu trong việc vận động thành lập Ngày Hiền Mẫu trên toàn quốc Hoa kỳ lại là một người đàn bà sống độc thân không có con cái.

Anna Jarvis sinh năm 1864 ở West Virginia. Sau khi tốt nghiệp đại học trở thành một cô giáo, cô dành hết thời gian xuân trẻ để làm tròn ước vọng dở dang của Mẹ cô – một người đã có những ý tưởng khởi đầu cho việc thành lập Ngày Hiền Mẫu.

Trong cuộc chiến tranh Nam Bắc, Mẹ của cô Anna Jarivs đã thành lập một nhóm gồm các bà Mẹ cùng học các phương pháp vệ sinh để săn sóc con cái và các thương binh cho cả hai bên Bắc và Nam. Sau đó bà thành lập Ngày Thân Hữu Cho Các Bà Mẹ mà mục tiêu là đoàn kết lại các bà vợ của hai bên vốn cũng bị chia rẽ vì cuộc chiến tranh. Sau đó ước mơ của bà được mở rộng, bà mong có một Ngày Hiền Mẫu – ngày lễ chung cho các bà Mẹ trên toàn quốc Hoa kỳ.

Khi còn sinh thời, Mẹ của cô Anna Jarvis đã luôn luôn kết thúc buổi cầu nguyện tối của bà bằng câu, “Thưa Thượng đế, con hy vọng rằng một ngày nào đó sẽ có người thành lập Ngày Hiền Mẫu để vinh danh những đóng góp trọn vẹn mà các bà Mẹ đã cống hiến về mọi mặt cho nhân loại.”

Khi bà mất, trước mộ của Mẹ, cô Anna Jarvis đã thề nguyện sẽ thực hiện ước vọng đó. Cô dành hết tâm huyết và sức lực để thực hiện ước mơ của người Mẹ quá cố. Tuy nhiên cũng có những lời đồn thổi rằng hai Mẹ con cô có những giận hờn và xung đột với nhau, Anna Jarvis chưa kịp làm hoà với Mẹ thì bà qua đời.

Để bù lại nỗi ân hận khôn nguôi đó, cô quyết tâm dành cả cuộc đời để vận động cho việc thành lập Ngày Hiền Mẫu.

Anna Jarvis làm việc một cách không mệt mỏi, gặp gỡ và viết rất nhiều thư từ gửi tới những nhân vật có nhiều thế lực – bắt đầu từ những vị mục sư, các thương gia cho tới các chính trị gia – để vận động và đòi hỏi có một ngày lễ được mọi người công nhận chung nhằm vinh danh các bà Mẹ.

Cô dùng gần hết tài sản và thời gian để vận động ngay chính trong cộng đồng nhỏ bé của mình. Nhờ vậy, ngày 10/5/1907 tại nhà thờ St. Andrew ở Grafton, West Virginia, Ngày Hiền Mẫu đầu tiên được tổ chức. Ngày đó chính là ngày giỗ hai năm của Mẹ cô.

Trong dịp này Anna Jarvis đã phân phát hơn 500 bông hoa cẩm chướng trắng cho những bà Mẹ hiện diện trong buổi lễ. Cô dùng hoa cẩm chướng – tượng trưng cho sự ngọt ngào, trinh trắng và chịu đựng – vì đó là loài hoa Mẹ cô yêu thích nhất.

Năm 1910 West Virginia trở thành tiểu bang đầu tiên chính thức công nhận Ngày Hiền Mẫu trên toàn tiểu bang.Các tiểu bang khác nối theo bước chân của West Virginia và lên tới cấp Quốc gia. Qua nhiều cuộc vận động, Quốc hội Liên bang đã thông qua dự luật.

Sau 9 năm đằng đẵng theo đuổi cuộc vận động kể từ khi người mẹ của Anna Jarvis mất, Ngày Hiền Mẫu mới được công nhận rộng rãi trên toàn quốc Hoa kỳ.

Dần dần theo ngày tháng tục lệ này được lan rộng với đôi chút biến đổi; người ta cài hoa hồng hay cẩm chướng trên áo: mầu trắng để tưởng nhớ những bà Mẹ đã qua đời và mầu đỏ để vinh danh những bà Mẹ còn sống. Một số người cài hoa tím khi không biết rõ Mẹ mình còn sống hay đã qua đời.

Anna Jarvis đã dùng tất cả tài lực để Ngày Hiền Mẫu được công nhận thì cuối cùng chính cô đã buồn phiền khi không thấy được những tình cảm và ý nghĩa tinh thần được biểu lộ. Trái lại cô chỉ thấy các nhà kinh doanh (hoa, thiệp, quà tặng … ) nhân cơ hội kiếm lời còn các người con thì chỉ gửi cho mẹ một tấm thiệp mà không hề quan tâm thực sự (thăm viếng, nói chuyện … ) tới người Mẹ hiền của mình.

Trước khi chết cô đã bày tỏ nỗi ân hận khi khởi xướng Ngày Hiền Mẫu. Trong một lời than thở được đăng tải trên báo chí cô đã tâm sự, “Một tấm thiệp in sẵn chẳng có ý nghĩa gì ngoại trừ bạn quá lười biếng để viết cho người đàn bà đã tận tụy hy sinh cho bạn nhiều hơn hết mọi người trên mặt đất này. Còn với hộp kẹo bạn mang đến trao tặng Mẹ, chính bạn đã ăn gần hết hộp kẹo đó. Hãy cho Mẹ tình cảm đẹp đẽ của mình.



Một vài con số thống kê


Theo Phòng Thống kê của Chính phủ Hoa kỳ (US Census Bureau) công bố vào tháng 2 năm 2006 thì Hoa kỳ có khoảng 82.5 triệu bà Mẹ. Do vậy dịch vụ buôn bán trong Ngày Hiền Mẫu là rất lớn.

Ngày Hiền Mẫu là ngày cao điểm trong năm cho các công ty điện thoại viễn liên. Nếu không dùng được điện thoại di động thì hãy dùng điện thoại nhà.

Ngày Hiền Mẫu là ngày bận rộn nhất trong năm cho các nhà hàng. Hãy đặt chỗ trước khi mời Mẹ đi ăn tối.

Số lượng quà tặng được mua bán và gửi đi đứng hàng thứ nhì trong năm (hạng nhất thuộc về lễ Noel.) Đừng gửi quà cho Mẹ quá trễ! Bưu điện chờ đợi rất phiền toái.

Ngày Lễ Mẹ được khai sinh trước Ngày Lễ Cha tới 52 năm.



Những việc các bạn trẻ nên làm


Nếu ở gần gũi xin hãy đích thân thăm viếng Mẹ mình. Khi gặp Mẹ hãy ôm hôn lâu hơn. Trong dịp này hãy quanh quẩn bên Mẹ, lắng nghe Mẹ nói chuyện và cùng đi tham dự lễ nghi tôn giáo với Mẹ. Dĩ nhiên nên mua một bông hồng đỏ gắn vào áo.

Hãy mời Mẹ đi ăn nhà hàng và đừng để Mẹ trả tiền. Nếu Mẹ thích ăn tại nhà thì xin hãy tự mình sửa soạn đồ ăn và thu dọn bát đĩa.

Nếu ở xa, hãy gửi cho Mẹ một tấm card (thiệp) và nhớ viết cho Mẹ một lá thư riêng bằng chính nét chữ của mình. Hãy nhớ gọi điện thoại nói chuyện với Mẹ.

Cũng xin nhớ tới bà Nội, bà Ngoại. Mẹ sẽ vui biết bao nếu biết con mình chú ý tới cả hai bà Nội, Ngoại.

Khi có mâu thuẫn với Mẹ, hãy cố làm hoà trong Ngày Hiền Mẫu. Sẽ chẳng có nhiều thời giờ để làm điều đó đâu.

Nếu … nếu bạn không may mắn phải mang bông hồng trắng, xin hãy vận động đại gia đình thăm viếng mộ phần Mẹ. Chắc chắn ở trên trời cao Mẹ sẽ vui lòng thấy con cháu quây quần và chúc phúc cho các con cháu của Mẹ.



Cuối cùng xin nhắc nhở các bạn trẻ, mỗi lần đi đâu, chính Mẹ là người ra quan sát bầu trời để tiên đoán trời sẽ mưa hay nắng; xin đừng ngạc nhiên nếu trên xe có sẵn cái mũ hay cái áo mưa. Hãy nhận lấy với lòng cảm kích, biết ơn! Khi chưa về nhà kịp như thường lệ, hãy gọi điện thoại báo tin cho Mẹ. Bà đang nóng ruột, bồn chồn và có nhiều lý do để lo lắng cho bạn. Trong cuộc hành trình lâu dài trên đường đời sẽ có nhiều người nói rằng thương yêu bạn. Bạn sẽ yêu thương và được yêu thương; nhưng tình yêu thương đó luôn luôn đòi hỏi sự đáp trả. Mẹ yêu thương bạn mà không đòi hỏi điều kiện gì. Chỉ có một người như thế trên cuộc đời này thôi bạn ạ!

No comments: